Trong viện nghiên cứu, một đám người vây quanh Dung Ngộ.
Từ 10 giờ sáng hôm qua đến tận 2 giờ chiều hôm nay, suốt gần ba mươi tiếng đồng hồ, Dung Ngộ chỉ ngủ chợp mắt khoảng hơn 40 phút, còn lại đều dùng để suy diễn các loại dữ liệu.
Mọi người tận mắt chứng kiến, cô đã dùng một cây bút như thế nào để suy ra được quỹ đạo lệch hướng của hành tinh.
Lại tận mắt nhìn thấy cô làm thế nào để biến những con số trên giấy thành từng dãy mã lập trình nhập vào hệ thống máy tính…
“Sinh viên của Giáo sư Vân đúng là thiên tài trong các thiên tài.”
“Cái đầu của cô ấy còn chính xác hơn cả máy tính, không biết lớn lên kiểu gì mà giỏi thế.”
“Cô ấy giúp viện nghiên cứu một việc lớn thế này, nhất định phải thưởng hậu hĩnh, lát nữa tôi sẽ bảo người chuyển thẳng vào tài khoản cá nhân của cô ấy.”
Mắt Mẫn Thận Ngôn đỏ ngầu vì ghen tỵ.
Nếu ông ta gặp được Dung Ngộ sớm hơn, sớm hơn một chút thôi, thì giờ cô ấy đã là học trò đắc ý nhất của ông ta rồi… chỉ tiếc, muộn mất một bước…
“Ưu thế của Tiểu Ngộ là còn trẻ, đầu óc nhanh nhạy, cũng không tính là thiên tài gì ghê gớm lắm, các cậu đừng khen quá.” Khóe miệng Vân Tiểu Nguyên gần như cong đến tận mang tai. “Lâm Nhượng, đưa sư muội em ra ngoài đi.”
“Giáo sư Lâm chân cẳng bất tiện, để em đưa đi cho.” Một nữ tiến sĩ trẻ tuổi giúp Dung Ngộ xách ba lô, “Dung Ngộ, bên này.”
Dung Ngộ đi theo cô ấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-co-18-tuoi-o-anh-ha/2886614/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.