Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Nữ võ giả vóc dáng cao kiều đưa Cảnh Ngôn vào một căn phòng màu đen:
- Chủ quản đại nhân, vị này Cảnh Ngôn tiên sinh, muốn tham gia so tài đối chiến cao cấp.
Trong phòng có một nữ nhân mặc váy dài màu đen xinh đẹp quyến rũ động lòng người.
Thấy nữ nhân này làm Cảnh Ngôn không kiềm được thẫn thờ, nàng thật là trời sinh quyến rũ đa tình.
Nàng là chủ quản của Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến, tên Nhiễm Kỳ.
Nhiễm Kỳ nhướng chân mày thanh tú, nhìn Cảnh Ngôn:
- Vậy sao?
Mắt Nhiễm Kỳ lóe ý cười, giơ tay nhấc chân toát ra vẻ quyến rũ tận xương:
- Cảnh Ngôn, Cảnh Ngôn của Cảnh gia? Đệ nhất thiên tài Đông Lâm thành?
Nữ võ giả dẫn đến gặp Nhiễm Kỳ liếc hắn một cái rồi ra khỏi phòng.
Cảnh Ngôn nhìn thẳng vào Nhiễm Kỳ, bình tĩnh nói:
- Ta đúng là Cảnh Ngôn của Cảnh gia, nhưng ta không dám nhận là đệ nhất thiên tài Đông Lâm thành.
Nghe giọng Cảnh Ngôn làm lòng Nhiễm Kỳ rung động, nàng có biết về hắn, dù sao đối phương từng là đệ nhất thiên tài Đông Lâm thành.
Nhưng bây giờ Cảnh Ngôn rớt cảnh giới chẳng còn phong cảnh như ngày xưa, người Đông Lâm thành tán dóc thường lôi Cảnh Ngôn ra, những lời châm biếm trào phúng.
Nhiễm Kỳ dao động nỗi lòng là vì nét mặt của Cảnh Ngôn, lúc hắn mới thấy nàng hơi lộ ra khác lạ chút nhưng sau đó bình thường trở lại ngay.
Người thường không làm được như vậy.
Cường giả nam giới Đạo Linh cảnh khi gặp Nhiễm Kỳ chưa chắc bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-khon-kiem-than/2215769/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.