Chỉ luận đạo lực, ba ngàn huyệt khiếu trên người Tần Thiếu Phong trải qua thối luyện liên tục, không gian được mở ra đều đã chứa đựng đầy đạo lực, so với Kiếm tiên sinh đối diện thì hùng hậu hơn rất nhiều, cho nên một kích này của Tần Thiếu Phong cũng không cần dùng bao nhiêu đạo lực, đã hóa giải được công kích của Kiếm tiên sinh, hơn nữa khiến Kiếm tiên sinh thập phần chật vật, chọc giận Kiếm tiên sinh.
Toàn thân Kiếm tiên sinh đều là lỗ hổng, sắc mặt càng thêm âm trầm, đạo lực trong cơ thể vận chuyển ầm ầm, hơn nữa cũng bắt đầu mượn dùng thiên địa chi lực, sau đó, Kiếm tiên sinh tâm thần khẽ động, sau lưng Kiếm tiên sinh bỗng nhiên xuất hiện mười tám thanh trường kiếm, mười tám thanh trường kiếm này dài ngắn bất đồng, hình thức cũng khác nhau, có điều mỗi một thanh đều tản ra khí tức cường đại, là linh bảo hiếm có, mà trong tay Kiếm tiên sinh, Tế kiếm cũng biến mất, thay vào đó là một thanh đại kiếm dài một trượng.
Đại kiếm dài một trượng, mũi kiếm rộng chừng một thước, thoạt nhìn vô cùng khí phách, chỉ có điều bởi vì thân thể của Kiếm tiên sinh có chút gầy yếu, cầm một thanh đại kiếm như vậy, lại lộ ra có chút buồn cười. Có điều lúc này khí thế từ trên người Kiếm tiên sinh phóng xuất ra lại khiến cho người ta không dám khinh thị, bởi vì lúc này khí tức của Kiếm tiên sinh không ngừng cường đại.
Nhìn Tần Thiếu Phong, Kiếm tiên sinh nói: “Tiểu tử, ngươi chọc giận bổn tọa, hôm nay bổn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-tam-chung-ma/1343380/chuong-1096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.