Vừa hồi tỉnh lại, Tần Thiếu Phong lập tức vận chuyển thất tình lục dục ma đầu, nuốt chửng hết các loại dục vọng da ma chủng tán phát, một lần nữa hồi phục lại vẻ bình tĩnh ban đầu, đúng lúc này, Mặc Lãnh Tuyết trôi nổi trong huyết khí do Thị Huyết Phan tán phát nói với Tần Thiếu Phong, “Thiếu Phong ca ca, huynh mặc kệ bọn muội, bọn muội sống hay chết không quan trọng, chỉ cần huynh bình an vô sự là được rồi.”
Những cô gái khác nghe Mạc Lãnh Tuyết nói đều gật đầu phụ họa, đến Vũ Phi Nhi lúc nãy bảo Tần Thiếu Phong cứu mình cũng hét lớn, “Thiếu Phong ca ca, huynh đừng đến cứu bọn muội, huynh mau đi đi, bọn muội không cần huynh cứu, được gặp lại huynh một lần bọn muội đã thỏa mãn lắm rồi.”
Tần Thiếu Dương nghe thấy những lời Mặc Lãnh Tuyết và Vũ Phi Nhi nói, hừ lạnh một tiếng, búng ngón tay, nhất thời nhiều luồng khí tức không biết từ đâu xuất hiện xuyên qua hồn phách bọn Mặc Lãnh Tuyết, khiến các cô gái của Tần Thiếu Phong vô cùng đau đớn, những tiếng kêu la thảm thiết vang lên không ngừng.”
“Tàn Thiếu Phong, quyết định thế nào, ngươi tự xem xét!” Tần Thiếu Dương nghe những tiếng kêu la của bọn Mặc Lãnh Tuyết, thái độ cực kì hưởng thụ, nheo mắt, dựa vào huyết vân sau lưng, nhìn Tần Thiếu Phong bên dưới, bộ dạng chẳng khác gì một vị đế vương đang tiến hành phán quyết thần tử.
Tần Thiếu Phong nhìn những gì Tần Thiếu Dương làm, một lần nữa không kìm nổi sát ý trong lòng, từng luồng sát khí trào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-tam-chung-ma/1344938/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.