Chương 22
Mỗi tháng, đệ tử Thái Hoa Tông được nghỉ hai ngày. Thời gian nghỉ ngơi quá ngắn khiến phần lớn đệ tử chọn ở lại trong tông môn. Nhưng Trương Ngộ Ngôn không thuộc về "phần lớn đệ tử" đó. Gia cảnh gã khác biệt, không được an nhàn không lo lắng sau này như những đồng môn khác. Mỗi kỳ nghỉ, gã đều xuống núi đến các thị trấn gần đó để nhận những nhiệm vụ riêng lẻ có thể đổi lấy thù lao.
Một buổi chiều xuân trời trong nắng ấm, khi đi ngang qua khu chợ nhộn nhịp, ánh mắt gã bất chợt bị thu hút bởi một bóng dáng thoáng qua mang sắc hồng nhạt.
Đệ tử của Hợp Hoan Đạo nổi tiếng nhạy cảm với cái đẹp, dù chỉ là một hình bóng mờ nhạt, họ cũng có thể dễ dàng nhận ra nét mỹ miều. Trương Ngộ Ngôn vô thức liếc thêm một cái, rồi đột ngột khựng lại.
Hạ Lan Thời Vũ? Đúng là Hạ Lan Thời Vũ của viện Vô Tình Đạo? Sao y lại mặc một bộ quần áo màu hồng xuất hiện ở chợ ồn ào náo nhiệt này?
Phải biết rằng trong lịch sử hàng ngàn năm của viện Vô Tình Đạo, chưa từng có bất kỳ đệ tử nào mặc trang phục không phải màu trắng.
Trương Ngộ Ngôn ngay lập tức bỏ qua công việc nhận ủy thác, như bị một sức hút thần bí dẫn dắt, lặng lẽ theo sau Hạ Lan Thời Vũ.
Nếu hỏi đệ tử Hợp Hoan Đạo thích kiểu mỹ nhân nào nhất, câu trả lời chắc chắn sẽ là những người lạnh lùng cao ngạo của viện Vô Tình Đạo. "Hoa trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-nguyet-vo-tinh-dao-bi-tap-bi/2931789/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.