“Anh muốn hôn em, không chỉ mỗi môi. Ngón cái anh v**t v* đầy ẩn ý bên cổ cô, “Cũng được chứ?” Giọng Lê Vụ căng thẳng, tay nắm chặt áo sơ mi của anh cũng siết lại: “Ừm, được…” Ngay lập tức, cô bị Trình Thanh Giác ôm lên một lần nữa, đè mạnh hoàn toàn vào cánh cửa. Tiếng “bịch” vang lên, giá treo quần áo bên cạnh rung lắc. Anh cúi đầu c*n v** c* cô, từ từ hôn dày đặc xuống. Có lẽ không thể gọi đó là hôn, mà là đang cắn từng cái, từng cái một, dọc theo cổ xuống đến xương quai xanh. Lê Vụ níu chặt vai áo anh. Giọng anh khàn đặc, hơi thở phả lên da thịt cô: “Em có nghe thấy có người gọi tên em bên ngoài không?” Giọng Lê Vụ khô khốc: “Ừm…” “Anh cũng nghe thấy.” Trình Thanh Giác chậm rãi vén tóc cô ra, “Nên anh mới muốn cắn em như thế này.” Lại có tiếng động truyền đến từ cửa tòa nhà, lẫn lộn rải rác với tên cô. Mỗi khi có tiếng vọng đến, anh lại cắn mạnh thêm một cái. Cảm giác tê dại xen lẫn châm chích nhẹ, Lê Vụ gần như không thở nổi. Anh luồn ngón trỏ qua lớp áo mỏng chạm vào xương sống cô. Anh ấn xuống từng đốt một, rồi hôn tiếp. Tiếng người nói chuyện bên ngoài liên tục vọng vào, tạo ra một cảm giác k*ch th*ch lén lút như đang vụng trộm. Khi được đặt xuống, chân Lê Vụ đã mềm nhũn không đứng vững. Trình Thanh Giác lấy một chiếc còng tay đạo cụ từ giá treo quần áo bên cạnh. Anh dễ dàng xoay Lê Vụ lại, còng vào cổ tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-toi-lay-nham-meo-ba-lan/2919090/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.