Parker một tay che trên đầu Bạch Tinh Tinh, ôm nàng đi về phía hang động: “Trời mưa rồi, chúng ta vào trong trú.”
Bạch Tinh Tinh nhìn hang động đen kịt, trong lòng xót xa, gật đầu nói: “Được.”
Hang động không có nhiều thay đổi, vách đá vẫn đen như mực.
“Meo ô~ meo ô~”
Trong tấm da thú, các con non kêu lên.
Bạch Tinh Tinh cố gắng xốc lại tinh thần, mở tấm da thú ra nhìn, “Chúng nó ị rồi.”
“Lũ nhóc thối, không biết giữ vệ sinh gì cả.” Parker khẽ mắng, bế từng con ra đặt xuống đất.
Các chú báo con có chút lạ lẫm với Parker, sợ sệt nhìn chân hắn một lúc rồi đồng loạt quay đầu đi về phía Bạch Tinh Tinh.
“Chàng nhẹ nhàng thôi, dọa chúng nó bây giờ.” Bạch Tinh Tinh trách Parker một câu, rồi ngồi xổm xuống nhẹ nhàng v**t v* đầu các con non.
“Giống đực sức lực vốn lớn như vậy, ta đã rất nhẹ tay rồi.” Parker ủy khuất nói, phủi phủi tấm da thú dính phân, lật mặt kia trải xuống đất rồi đỡ Bạch Tinh Tinh ngồi xuống.
“Nàng đừng quá cưng chiều chúng, chỉ là con đực thôi, không phải con cái, ngã vài cái cũng không c.h.ế.t được.”
Bạch Tinh Tinh lườm hắn một cái, sao Parker không thể cẩn thận giống như Moore được?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/2936136/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.