“Bộ xương của con mồi chàng ăn lúc nãy còn không?”
“Vứt ở bờ sông rồi, ta mới thấy vẫn còn, làm gì vậy?” Parker kỳ quái liếc nhìn Bạch Tinh Tinh, thầm nghĩ bộ xương thì có thể làm gì?
“Nàng muốn uống canh xương hầm à?”
“Không phải, ta nhớ chàng không ăn chân, ta muốn hầm chân ăn, nếu con mồi kia còn ở đó, có thể chặt xuống hầm ngay.”
Khóe miệng Parker giật giật, “Ta vẫn luôn cảm thấy khẩu vị của mẹ ta lúc m.a.n.g t.h.a.i kỳ quái, không ngờ khẩu vị của nàng còn kỳ lạ hơn. Nói thật, ta còn chưa thấy ai ăn chân của con mồi.”
Ngay cả những thú nhân già sắp c.h.ế.t đói, cùng lắm cũng chỉ gặm những bộ xương mà người khác vứt đi, chưa từng có thú nào đi gặm chân. Chân của một số động vật còn có thể ăn được, nhưng chân chim, chỉ có mấy lớp vảy cứng, dù có nấu chín cũng không ăn được.
“Sao lại kỳ quái, trước đây là do ta không nhớ ra thôi, chân ăn rất ngon, quan trọng là có thể lợi sữa.” Bạch Tinh Tinh kiên trì nói: “Mau đi đi, ta sắp hết sữa rồi, con út còn đang đói kìa.”
Parker bán tín bán nghi, chạy ra bờ sông.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đây là một con hươu, Parker thấy cẳng chân của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/2936142/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.