Bị bắt tại trận, Alva cũng không che giấu.
Hắn đậu xuống cành cây mọc ngay trước hốc cây, kiêu ngạo ngẩng đầu, rũ nước trên người, hóa thành hình người.
“Rầm!”
Lông vũ co vào trong da, đẩy ra một lượng lớn nước mưa.
“Ta thấy ngươi đáng thương quá, muốn ăn quả mà bạn lữ của ngươi cũng tìm không thấy, nên tiện đường mang cho ngươi một ít.” Alva cầm lấy quả, ném vào hốc cây.
Hoa Nhài hai tay bắt lấy, hái một quả ăn ngay.
“Chua quá.”
Alva tức giận nói: “Chua thì ném đi, lần sau không mang cho nữa.”
Hoa Nhài vội nói: “Ta thích ăn chua, càng chua càng tốt.”
Sắc mặt Alva dịu lại, tầm mắt lướt qua Hoa Nhài, nhìn về phía hốc cây sau lưng nàng, thấy bên trong không có giống đực khác, trong lòng có chút vui mừng.
“Ngươi vẫn chỉ có một bạn lữ à?” Alva nghiêng đầu, như vô tình hỏi.
Hoa Nhài bất đắc dĩ bĩu môi, nói: “Đúng vậy, các giống đực đều theo đuổi những giống cái mới gia nhập bộ lạc.”
“Ngươi không định tìm thêm một người nữa sao? Bạn lữ bị rách tai của ngươi…”
Alva còn chưa nói xong, đã bị một quả ném trúng đầu.
“Hắn tên là Edgar!” Hoa Nhài trừng mắt nhìn Alva nói.
Alva bị đánh, tâm trạng lại cực kỳ tốt.
Xem ra Hoa Nhài cũng là một giống cái biết thương xót bạn lữ, theo đuổi không được Bạch Tinh Tinh, trở thành bạn lữ của nàng có vẻ cũng không tồi.
“Hừ, bạn lữ của ngươi vô dụng quá.” Alva lại chọc tức Edgar
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/2941421/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.