Về đến nhà, trời đã không còn sớm nữa. Parker đưa Bạch Tinh Tinh vào phòng ngủ, rồi quay người đi vào bếp, chuẩn bị bữa trưa cho cô.
Bạch Tinh Tinh mặc quần áo mỏng manh đi ngoài trời gió lạnh suốt một quãng đường, người run lên cầm cập, không khí ấm áp trong phòng ngủ cũng không thể lập tức làm cô hết run rẩy.
Cô nhặt chăn, quấn quanh người, rồi ngồi phịch xuống chiếc giường đất nóng hổi.
Vinson ôm An An đi đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh, thấy cô xanh cả mặt, vội dùng đôi bàn tay to ôm lấy khuôn mặt cô.
Lòng bàn tay Vinson lạnh như băng, khiến anh cảm giác trái tim mình cũng như bị đóng băng.
“Sao lại lạnh như vậy? Áo khoác của em đâu?”
“Cho Rắn Con rồi.” Bạch Tinh Tinh trả lời.
An An nằm trên giường đất, nhìn Bạch Tinh Tinh, chu chu cái miệng nhỏ màu hồng nhạt.
Bạch Tinh Tinh cười nói: “An An đói rồi phải không, mẹ cho con b.ú liền đây.”
Cô đặt tay lên giường đất sưởi ấm một chút, rồi run rẩy cởi áo, không ngờ lại không còn chút sức lực nào, đến cả dây lưng cũng không kéo ra được, khi cô chuẩn bị dùng sức để giữ tay ổn định thì tay lại run như bị trúng gió.
Cảm giác này có chút kỳ lạ, Bạch Tinh Tinh kinh ngạc thốt lên “Ê”.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/2941781/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.