Bạch Tinh Tinh còn chưa kịp vẫy tay từ biệt Hoa Nhài, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng Hoa Nhài.
Nàng bất đắc dĩ nhìn hai bạn lữ, cũng không nói gì.
Bộ lạc nhiều người như vậy, vì tương lai yên tĩnh của An An, bộ lạc khẳng định không thể dạo.
Bạch Tinh Tinh nghĩ nghĩ, nhìn Parker hỏi: “Khu mỏ dễ đi không? Tôi muốn đến đó xem thử.”
“Có tôi ở đây, không có nơi nào không dễ đi.” Parker cam đoan nói.
“Được, vậy chúng ta đi khu mỏ.” Bạch Tinh Tinh chốt lại.
Ra khỏi bộ lạc, núi rừng liền không có chỗ cho giống cái đặt chân, Bạch Tinh Tinh cũng được bế lên.
Parker nói dễ đi, nhưng kỳ thật, khu núi đá khắp nơi đều là vách đá vách núi. Bọn họ lên lên xuống xuống mà đi, hơi vô ý liền có thể ngã vào sơn cốc, tan xương nát thịt.
Nhưng hai giống đực đều đi rất nhanh và ổn, làm Bạch Tinh Tinh đều cảm thấy mình quá mức lo lắng.
Curtis ôm Bạch Tinh Tinh, Parker ôm An An, bốn người rất nhanh đến khu mỏ.
Núi đá thiếu thực vật, càng không có gì thực vật cao lớn, ánh nắng chói chang chiếu xạ lên người, nhiệt độ thế mà rất nóng.
Bạch Tinh Tinh bị phơi đến dán dán vào người Curtis.
“Nóng?” Curtis hỏi.
“Hơi hơi.”
Curtis ngẩng đầu nhìn nhìn trời, ôm Bạch Tinh Tinh kín đáo hơn một chút.
Parker cũng che mặt An An lại, chỉ vào phía trước nói: “Nơi đó hình như chính là khe đất Vinson nói, vừa vặn bên cạnh còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/2941815/chuong-781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.