Curtis lười nhác mở miệng: “C.h.ế.t rồi, Kim ăn cô ta.”
Bạch Tinh Tinh đột nhiên hít vào một hơi khí lạnh, cất cao âm điệu nói: “Ăn?!”
Curtis dùng ánh mắt “Em đừng đại kinh tiểu quái” nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, “Giống đực rất yêu bạn lữ khi, muốn ăn bạn lữ là chuyện rất bình thường.”
Bạch Tinh Tinh vốn dĩ chỉ là khiếp sợ, nghe xong lời Curtis nói, tức khắc kinh hãi.
Mắt xoay tròn nhìn về phía Curtis, hắn nói như vậy, chẳng lẽ đối với mình cũng… có ý muốn ăn sao?
“Ta sẽ không ăn em.” Curtis nói: “Ta rất thích em như thế này, không cần dùng ý muốn ăn để bù đắp.”
“Ầm ầm.”
Bạch Tinh Tinh nuốt một ngụm nước bọt, vội vàng đổi sang chuyện khác: “Cái đó, thực vật dưới nước sao không thấy nữa a? Đều bị anh kéo xuống sao?”
Curtis đạm nhiên nói: “Thực vật này đối với ta mà nói cũng có uy h**p, Nhân ngư cũng rất nhiều lần suýt chút nữa làm bị thương yếu hại của ta. Bất quá chúng nó cũng có nhược điểm, chúng nó phân bố rộng, nhưng kỳ thật chỉ có vài cọng, tìm được rễ cây chúng nó kéo đứt, những thực vật đó liền c.h.ế.t, Nhân ngư cũng liền không đáng sợ hãi.”
Bạch Tinh Tinh nhìn Curtis, trong ánh mắt quả thực muốn mạo ra ngôi sao.
Cái gì gọi là “Cử trọng nhược khinh” (nhấc cái nặng như nhấc cái nhẹ),nhìn Curtis lúc này, Bạch Tinh Tinh có một thể nghiệm rõ ràng và thực tế.
“Thì ra là thế.” Bạch Tinh Tinh bội phục nói: “Anh vẫn thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/2945435/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.