Không bao lâu, St. Zachary quay lại băng thất. Thấy con trai đang nhìn giống cái đến xuất thần, trong lòng ông ta không vui, thấp giọng nói: “Nơi này không cần ngươi, đi ra ngoài đi.”
Mitchell lúc này mới nhận ra phụ thân đã đến, vội nghiêm mặt nói: “Vâng.”
Bạch Tinh Tinh ngủ không sâu, khẽ nhíu mày rồi tỉnh lại. Đập vào mắt nàng chính là khuôn mặt tuấn mỹ nhưng đáng sợ đã thấy trong mơ.
Cảm giác hắn mang lại còn u ám đáng sợ hơn cả trong mơ. Chỉ riêng việc hắn lẳng lặng nhìn nàng cũng khiến nàng khó chịu, mọi tế bào trong cơ thể đều đang gào thét muốn trốn thoát.
St. Zachary nhìn gương mặt tinh xảo không hề thua kém bạn lữ của mình, trái tim sắt đá cũng mềm đi vài phần. Đặc biệt là khi nàng còn đang mặc quần áo lúc sinh thời của Chris, khiến hắn không khỏi nhất thời hoảng hốt.
Gương mặt xinh đẹp tương tự ấy, phảng phất hóa thành khuôn mặt của Chris.
“Không cần sợ ta. Chỉ cần bạn lữ của ngươi mang kết tinh linh hồn của bạn lữ ta đến, ta sẽ không làm hại ngươi.” Giọng nói trầm thấp của St. Zachary vang vọng trong phòng băng kín mít, càng tăng thêm vài phần âm u.
Nhưng Bạch Tinh Tinh lại nghe ra lời uy h.i.ế.p ngầm: Nói cách khác, nếu họ không giao ra kết tinh linh hồn, hắn sẽ làm hại mình.
Bạch Tinh Tinh quả quyết nói: “Yên tâm đi, họ sẽ đưa cho ông. Chúng tôi không muốn gây chuyện, hy vọng đến lúc đó ông giữ lời hứa.”
“Chỉ cần nàng ấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/2945519/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.