Hoa Nhài đang hái hoa trên một bãi cỏ mọc đầy hoa dại nhỏ, bỗng bị bóng của một con Ưng thú bao phủ. Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy con Ưng thú anh tư hiên ngang, liền “Oa” lên một tiếng.
Sau đó cô quay sang nói với Alva bên cạnh với vẻ ghét bỏ: “Chàng xem người ta bay mới uy vũ làm sao!”
Cũng không biết có phải ảo giác không, cô cảm thấy con ưng này trông có khí thế hơn hẳn những con ưng khác, chắc chắn nó cũng rất lợi hại trong tộc Ưng thú.
“Màu lông của ta đẹp hơn bọn họ!” Alva nói, thản nhiên ngẩng đầu lên. Khi thấy rõ con Ưng thú ở trên, cơ thể hắn khựng lại, đột nhiên không thể phản bác lời Hoa Nhài.
Thấy Alva không nói gì, Hoa Nhài thầm nghĩ có phải mình nói hơi quá đáng không?
Thật ra cô cũng đâu ghét bỏ hắn, biết bay là tốt rồi. Đều tại gã khổng tước này quá thích bắt nạt cô, khiến cô quen thói hễ có cơ hội là phản kích lại.
Hoa Nhài cũng ngẩng đầu tiếp tục nhìn con ưng, không ngờ con Ưng thú đó càng bay càng thấp, lại còn chuẩn bị đáp xuống bên cạnh họ.
“Hoa Nhài!”
Trong lúc Hoa Nhài đang kinh ngạc nghi ngờ, cô nghe thấy giọng nói quen thuộc từ trên truyền xuống, sắc mặt sững sờ, rồi vui vẻ nói: “Bạch Tinh Tinh?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/2955495/chuong-1172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.