Hai con báo con còn lại nhìn chằm chằm lão tam, thấy vậy cũng không đoán được rốt cuộc món này ngon hay dở, vì nó có nói gì đâu.
“Ngao ô?” Lão đại mở miệng hỏi.
Lão tam không trả lời, l.i.ế.m sạch hương vị trong miệng, đột nhiên thấy có chút thòm thèm. Nó lại ghé vào ngửi món ăn còn chưa nhai nát trên mặt đất, rồi há miệng ăn lại.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lần này, nó nhai nhai rồi nuốt luôn, dư vị đọng lại thật lâu. Nó lại trèo lên đùi mẹ, miệng hướng về dĩa lòng già xào: “Ngao ô! Ngao ô!”
Thấy thế, lão đại và lão nhị mới yên tâm, cũng gia nhập đội quân đòi ăn, ba con báo con tranh nhau gào lên.
Parker: “…” Thật sự ngon đến vậy sao?
Là người duy nhất hiểu được tiếng của đàn báo con, Parker là người đầu tiên nảy sinh hoài nghi.
Có người ủng hộ, Bạch Tinh Tinh thực sự thở phào nhẹ nhõm. Rất nhiều người không ăn quen lòng già, cô thật sự có chút sợ người nhà đều không chấp nhận được, cô không hy vọng mỗi lần ăn đều bị xem như kẻ b*nh h**n.
Lão đại và lão nhị ăn được lòng già, biểu cảm y hệt lão tam lần đầu tiên ăn. Vì tin rằng nó ngon, ban đầu chúng nó nhai rất hăng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-thoi-thu-the-lam-lam-ruong-sinh-sinh-nhai-con/2955508/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.