Lục Gia vừa định sai Trường Phúc đi dò hỏi tiếp chuyện tấu chương, thì Hà Khê lên tiếng: “Thuộc hạ vừa mới đi nghe ngóng.
Nghe nói Lục phu nhân bị gấp gáp gọi đến Nghiêm gia, các thương hộ xung quanh nói rằng đã lâu rồi xe ngựa của bà ta không ghé đến đó, có lẽ lần này chính là vì chuyện này.”
Lục Gia hỏi: “Còn phụ thân ta thì sao?
Không có động tĩnh gì ư?”
Bức thư là do người của Nội Các chặn lại, Nghiêm gia lại gọi Tưởng thị sang, chắc chắn Lục Giai đã biết chuyện.
“Không có.
Sáng nay Lục đại nhân đã vào triều, còn Lục phu nhân từ khi trở về từ Nghiêm phủ, lão gia vẫn chưa về nhà.”
Lục Gia nhíu mày.
Chuyện Tưởng thị giở trò sau lưng bị lộ ra triều đình, đây không còn là chuyện riêng của bà ta nữa.
Vụ án Chu Thịnh phá hoại ruộng đất ở Sa Loan vẫn chưa kết án, chứng cứ lại chĩa thẳng vào đảng của Nghiêm gia.
Gần đây, Nghiêm gia chắc chắn đã đau đầu vì chuyện này.
Giờ Tưởng thị còn tùy tiện gây áp lực lên huyện nha Sa Loan, Nghiêm gia tất nhiên sẽ trách mắng bà ta.
Nhưng hiện tại, nàng càng quan tâm đến thái độ của Lục Giai hơn.
Nàng nói: “Ngươi đi hỏi thêm, xem chuyện hôn sự giữa Lục gia và Nghiêm gia tiến triển đến đâu rồi.”
Thẩm Khinh Chu chờ Hà Khê đi rồi mới hỏi: “Tưởng thị và Nghiêm gia có quan hệ thế nào?”
Lục Gia duỗi người, chậm rãi nói: “Tưởng gia từng được Nghiêm Tụng nâng đỡ trước khi ông ta vào Nội Các.
Phụ thân của Tưởng thị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-phu-tac-an-thanh-dong-tue/2794083/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.