Sau bữa trưa, chúng tôi quay lại Quan Thị để bàn chuyện thanh toán, cuối cùng ba bên nhất trí lập trái phiếu công nợ, Quỹ Doris với tư cách là bên A, chia một nửa số dự án đã đầu tư cho bên B là Quan Thị, còn một nửa trái phiếu được chuyển giao sang công ty Kiệt Thế Trác Tuyệt là bên C, nói chung thì không có biến động mấy, chỉ còn thiếu ký tên lên công văn chính thức nữa thôi.
Lúc tạm nghỉ, tôi lợi dụng Quan Thư Quân cầm công văn về văn phòng ký đóng dấu nên đi theo. Cô ấy thấy tôi ngang nhiên đi vào, lập tức chống hai tay lên bàn, vẻ mặt không biết là tốt hay xấu, tôi đi đến bàn trà, nghịch bộ ấm trà: "Người trẻ tuổi, có ổn không?"
Quan Thư Quân bị tôi chọc cười, hơi cúi đầu nghịch con dấu trong tay, sau đó khịt mũi, chán nản đáp lại tôi: "Người trẻ tuổi không ổn lắm."
Tôi loay hoay dọn ấm trà ra, sau đó ngoắc tay với cô ấy: "Nhất định sẽ ổn."
Quan Thư Quân đi về phía tôi, chúng tôi đối mặt với nhau như thế này, tôi nghĩ giờ phút này trong lòng cô ấy nhất định đang đưa ra một quyết định khó khăn, đôi mắt lấp lánh đã bán đứng nỗi buồn của cô ấy, sau đó mũi cô ấy đỏ lên, khẽ thở dài: "Tôi biết, em đã tận lực giúp tôi. Thật ra, em không cần làm thế, người mắc nợ là tôi không phải em, em làm như thế chỉ khiến tôi càng thêm áy náy với em."
Nghe cô ấy nói xong, tôi gật đầu, đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-nhan-cuoi-tuan-tro-thanh-lao-ban-cua-toi-2/2919542/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.