Khi chiếc bánh hấp đã chín, cô nhờ Tiểu Kiệt mang thức ăn đã hâm nóng ra. Cô đặt bánh lên một chiếc đĩa lớn, cắm một cây nến nhỏ lên trên và châm lửa. Theo sự chỉ đạo của Vu Hướng Niệm, Tiểu Kiệt tắt hết đèn trong nhà.
Trình Cảnh Mặc còn đang ngạc nhiên không hiểu vì sao lại mất điện thì chợt nghe thấy giọng hát trong trẻo của Vu Hướng Niệm: “Happy birthday to you… Happy birthday to you…”
Anh quay đầu lại, Vu Hướng Niệm cười rạng rỡ, tay bưng chiếc bánh kem từ trong bếp bước ra. Ánh nến chập chờn chiếu lên gương mặt cô, đôi mắt cô lấp lánh như chứa cả một dải ngân hà, từng bước từng bước đến gần anh. Xung quanh tối đen, chỉ có một mình Vu Hướng Niệm tỏa sáng. Giây phút đó, Trình Cảnh Mặc như quên hết tất cả mọi thứ, trong mắt anh chỉ còn lại duy nhất hình bóng cô.
Vu Hướng Niệm đặt chiếc bánh lên bàn trước mặt anh, vui vẻ nói: “Trình Cảnh Mặc, chúc anh sinh nhật vui vẻ!”
“Chú, cháu cũng chúc chú sinh nhật vui vẻ!”
Trình Cảnh Mặc chợt thấy sống mũi cay cay, hốc mắt không thể kìm nén được mà ươn ướt. Vu Hướng Niệm đã cho anh một mái ấm, đã cho anh biết thế nào là hạnh phúc.
Ánh nến không quá sáng, anh vội hít một hơi thật sâu, cố nén lại giọt nước mắt chực trào.
“Trình Cảnh Mặc, anh ước một điều đi!” Vu Hướng Niệm nhìn anh, đôi mắt long lanh.
Trình Cảnh Mặc nhắm mắt lại, hai tay chắp vào nhau, lặng lẽ ước một điều ước tận sâu trong trái tim.
Nguyện cho sông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-den-thap-nien-70-treu-choc-pho-doan-truong-phuc-hac/2912220/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.