Trận hạo kiếp giáng xuống Long Vực lần này đã để lại thương vong nặng nề, phố xá phòng ốc bị Li Vẫn tàn phá thảm khốc, ngay cả Long Tiêu Cung vốn uy nghi tráng lệ cũng chỉ còn là một mảnh phế tích.
May mắn thay, cuối cùng nhân loại vẫn giành được thắng lợi. Chỉ cần còn sống sót, tất cả đều có thể bắt đầu lại.
Hơn một tháng trôi qua, hiện tại ai nấy đều bận rộn khôi phục cuộc sống. Nhà cửa được dựng lại, y liệu sở mở rộng thêm, tường thành cũng đã được gia cố vững chắc. Long Tiêu Cung thì phá bỏ, san phẳng, xây lên trường học mới.
Trời xanh biếc thẳm. Trước cổng trường học, Tô Thành và Mạc Mi đứng nhìn mọi người hối hả dựng nhà.
“Ta đã bàn với Vân Khởi rồi,” Mạc Mi vén mái tóc lòa xòa bên tai, giọng dịu dàng, “dược vật căn bản, lý luận tri thức, cùng cơ sở vật lộn đều là môn bắt buộc. Còn cơ giáp, nàng định đích thân dạy.”
Tô Thành nghe vậy thì vui vẻ: “Tốt quá, cơ giáp phải học cho thật kỹ.”
Trong trận chiến vừa rồi, Hồng Tụ Chiêu đã giúp đỡ vô cùng lớn. Hơn ba mươi cơ giáp của bọn họ trấn giữ cửa thành, hỏa lực áp chế liên miên, tiêu diệt từng đợt tang thi. Đạn dược cạn kiệt, cơ giáp vẫn cầm cự rất lâu.
Cơ giáp vừa phòng ngự mạnh, vừa sát thương cao, nhưng cũng đòi hỏi người điều khiển có thực lực vượt trội. Nếu Long Vực từng sản xuất đại trà cơ giáp, thương vong e đã không thảm trọng đến vậy. Chỉ tiếc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-vai-chinh-bi-vai-ac-omega-quai-chay/2959154/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.