CHƯƠNG 30: DƯƠNG LA BIẾN THÁI
Một châu nước tạt lên gương mặt của người đang say đến bất tỉnh nhân sự, trên mặt cảm nhận được sự lạnh lẽo, Tông Chính Ngọc Minh chậm rãi mở con mắt, nhãn thần mê mang chuyển sang giật mình nhìn xung quanh “Đây là đâu?”
Trong căn phòng âm sâu ẩm ướt, đốt hai ngọn nến, cửa sổ nho nhỏ ở trên đỉnh nhà, chỉ có một ít tia sáng yếu ớt chiếu vào, miễn cưỡng thấy được một ít.
Trên tường đối diện treo đầy các hình cụ, cây cột chính giữa cư nhiên lại trói một thi thể bị tươi sống lột da, làn da bụng bị lột ra, mà máu đã từ lâu đông lại. Gương mặt thi thể tràn đầy thống khổ, ngũ quan bị biến dạng rất dọa người.
“Đây là đâu?” Tông Chính Ngọc Minh phát sinh âm thanh yếu ớt, đột nhiên nhận thấy tay chân bị trói buôc, mà thân thể lại mềm yếu vô lực, một điểm khí lực đều không ra được, kinh hoàng giãy dụa, mới phát hiện thiết liên (dây xích) nặng nề, chính mình cư nhiên bị buộc ở trên tường.
“Thiên Âm, Thiên Âm… ngươi ở đâu?” Tông Chính Ngọc Minh ngực sợ hãi cực kỳ. Tại sao không thấy Thiên Âm ở đây? Đây là đâu? Thật tối…
“Ha ha ha, tỉnh rồi ư, bắt đầu được rồi?” tại trong phòng tối bén nhọn tiếng cười vang lên.
Tông Chính Ngọc Minh kinh khủng nhìn người từ trong hắc ám bước tới, thon dài cơ thể được hồng sắc áo bào bao trụ, gương mặt… mặt trái đã bị lửa thiêu hủy, chỉ còn mặt phải, mặc dù anh tuấn, nhưng so với mặt trái càng thêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/1-2-luu-manh-mot-nua-luu-manh/2651776/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.