Lúc đến căn cứ cô mệt mỏi rã rời, suốt mấy tiếng trên xe bị Nam Phương Vực hành hạ.
Nam Phương Vực vừa xuống xe đã bị gọi đi đến chỗ cha và ông nội hắn.
Cô lật tìm trong bí pháp tu luyện có đoạn giải khai vật đã nhận chủ, nhưng chiếc nhẫn này vô cùng kỳ quái. Cô nhân lúc không ai chú ý liền tìm vật nhọn cắt tới ngón tay đổ mấy lỗ máu.
Đau đến trợn tròng mà vẫn không làm nó hiện hình.
Không lẽ cô phải chặt ngón tay cái đi như trong truyền thuyết?
Không muốn tàn tật khuyết thiếu đâu...Ô..ô.
Tề Mộ tinh mắt chú ý động tác ngốc nghếch tự gây thương tổn ở đằng này của cô, bước nhanh đến: "Em đang làm cái gì vậy?"
"Trả nhẫn cho anh chứ làm gì?" cô không biết mò ấn lung tung ở đâu, đột nhiên dấu chấm đỏ trên ngón tay cô loé sáng, chiếc nhẫn hình rồng đen có thực thể hiện ra.
Cô vui mừng vội tháo nhẫn, quơ quơ nhẫn trên tay hí hửng cười nói: "Xét thấy anh ân cần đòi nợ, Tôi nói được làm được. Nay châu về hợp khố anh không cần diện cớ đeo bám theo tôi nữa. Vấn đề chúng ta kết thúc, tôi không muốn lập lại lần thứ ba là tôi không thích anh." Cô sau lần bị hắn doạ thiện cảm đều bay mất hết, cho dù tên nhóc này khá đẹp trai cũng không cứu vãn được hình tượng háo sắc của hắn trong mắt cô. Đừng nói tình yêu hắn đối cô, cô mới không tin biến thái biến dục vọng thành tình yêu đâu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/1001-cach-xuyen-khong-cung-vai-ac/17471/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.