Lâu đài cổ điển đổ nát nằm dưới lòng đất, những ngọn nến loe loét mong manh trên giá đỡ sắt hoen rỉ giống như chỉ cần một ngọn gió thổi nhẹ sẽ yếu ớt tắt lụi, khiến không ai ngờ rằng đó chính là ngọn lửa cháy suốt ngàn năm chưa từng tắt qua.
Nơi u tối ẩm mốc, thời gian đã vùi lấp xoá đi sự xa hoa hoành tráng một thời của lâu đài, lớp dày đất đá chôn vùi cung vàng điện ngọc, ngôi báu vàng kim bịt kín phủ rêu phong. Kiến trúc cũ rít quạnh quẽ không ai đi lại, chỉ có thể nhìn thấy thi thể hóa thành xương trắng cùng với vết bẩn màu đen dính đầy đất.
Hơn ngàn bộ xương cốt dưới nền đất chen chút là sắc trắng duy nhất nơi đen tối vô tận này, đầu lâu trải dài như tấm thảm trắng muốt lót đầy ấp đường, đoạn xương vung vẩy che chắn khắp nơi cho thấy sự hoảng loạn run rẩy nhưng vẫn cố bảo vệ thứ gì đó trước khi mất đi sự sống của nó.
Hơi thở hàn khí lạnh lẽo thấu xương quanh quẩn khắp lâu đài, băng tuyết như dây mây đóng thành băng sương bao phủ trên từng bước đi của hắn.
Ánh nến nhảy múa trong mắt hắn như thấu triệt hết thảy sự việc đã lãng quên một ngàn năm trước, tình cảm, vương quyền, hận thù dù bất cứ bao lâu cũng không thể xoá nhoà, xoa dịu sự đau khổ trong trái tim rạn nứt ấy, mọi việc xảy ra ngàn năm trước vẫn như mới hôm qua.
Dòng tộc ma cà rồng vốn là một thế giới độc lập riêng biệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/1001-cach-xuyen-khong-cung-vai-ac/17485/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.