CHUYỆN THỨ 52
Lần trước tui đã nói rằng tui cảm thấy quá trình tui và ảnh ở bên nhau hơi ngoài sức tưởng tượng của tui, kết quả lời cầu hôn càng bất ngờ hơn…
Một màn cầu hôn bình thường ắt hẳn có hoa hồng, nhẫn, bong bóng gì đó, sau đó là người nhà hoặc bạn bè bao quanh. Nhưng, Y chưa bao giờ làm theo kịch bản.
Hôm đó là thứ bảy, không đi làm, tui ngủ một giấc hơn 10 tiếng đồng hồ, khi tỉnh dậy thì đói mốc meo. Ảnh đã chuẩn bị bữa sáng, còn nướng bánh bông lan chiffon, sau khi rửa mặt xong tui muốn ăn bánh kem, ảnh không cho! Tui ngồi ở bàn ăn, ảnh ở trước mặt, một tay bưng bánh kem, một tay cầm nhẫn, quỳ một chân và nói: “Zcy, em thích ăn bánh kem, bánh nướng nhân thịt heo, bánh ngọt có nhân lòng đỏ trứng, anh sẽ làm tất cả, từ nay về sau, nếu em muốn ăn bánh gì thì anh sẽ làm bánh đó, bao gồm bánh kem hiện tại trên tay anh, vậy em phải chấp nhận lời cầu hôn của anh.”
Đây là cầu hôn à? Nguyên cả đoạn mà tui chẳng thấy có chút nào hỏi ý kiến của tui cả, cơ bản là vừa đe dọa vừa dụ dỗ! Tui là người dễ dãi như thế sao? Vì một cái bánh kem mà đồng ý lời cầu hôn ư? Thật trùng hợp, đúng là…
Lúc đó tui chẳng rụt rè, đồng ý mà không suy nghĩ gì, thúc giục ảnh đeo nhẫn cho tui nhanh chút. Ảnh hỏi tui, chẳng lẽ tui không dè dặt, đưa ra vài điều kiện hoặc là rơi nước mắt, nói vài lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/101-mau-chuyen-cua-doi-ta/889624/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.