Tả Qua vừa đikhỏi, bạn học trong ngoàiphòng học liền hi hi ha ha cười. Bọn họ cười, vẫn cười, cườikhông ngừng mặc cho gương mặt của tôingày càng đỏ như muốn nhỏ máu.
"Đều tránh ra!"Đột nhiên, một giọng nóikhông nhanh không chậm vang lên từ ngoàivòng vây.
Tôitrợn tròn mắt, trong đầu lóe lên một tia sáng. Giọng nóinày, sẽ không phảilà. . . . . .  ̄ v  ̄∥
"Thỏ con chết tiệt!"Lý Hiến Trạch vừa xuyên qua đám đông, vừa xấu tínhquát "Bảo cô chiều nay đến lớp tìm tôi, cô chết điđâu vậy hả ? !"
Tôicúiđầu: "Ách. . . . . . Thật xin lỗi, ngày đó tôibị bệnh. . . . . ."Tôichỉ mớinóiđược một nửa, lập tức bị tiếng thét cuồng nhiệt của những nữ sinh xung quanh bao phủ -
"Oa a a! Hiến Trạch ca. . . . . ."
Lý Hiến Trạch nhìn đám người, vươn ngón trỏ dựng thẳng trên môi: "Xuỵt -"
. . . . . . Không một tiếng động. . . . .
Chỉ trong nháy mắt tất cả đều tiến vào một thế giớikhông tiếng động.
Lúc này Lý Hiến Trạch mớitừng bước một đến gần tôi: "Lạilàm sao vậy? Cúiđầu làm gì? Đừng cả ngày trưng ra cáibộ dạng ủy khuất như là ngườitrong cả thiên hạ đang khi dễ cô, OK? !"Sau đó anh ta vươn tay tráiném một phong thư màu xanh da trờilên bàn tôi, "Trong vòng một tuần, phảithuộc hết nộidung bên trong! Một chữ cũng không được sai!"
"Đó. . . . . . Đó là cáigì?"
"Thưtình!"Nóixong, Lý Hiến Trạch xoay ngườibỏ đi.
Tìnhtìnhtình. . . . . . Thưtình? ! Tôimở to hai mắt nhìn, miệng há to tớimức có thể nhét một quả trứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/101-sung-vat-tinh-nhan-i/157913/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.