Mười một người thành công vượt rào, phủi qua lớp bụi áo rồi tiến vào khu rừng Athena.
Khung cảnh ở đây hoàn toàn tĩnh mịch. Đâu đó phảng phất hương rừng thơm đến kì lạ, dường như nó đang dẫn mọi người đi về phía trước. Dọc hai bên đường cây cối um tùm, hoa lá đan xen nhau mọc lên thành bụi, đủ màu đủ nét. Bức tranh này thật khác quá xa so với những lời mà hiệu trưởng từng miêu tả với đám học trò.
"Nơi đó bây giờ chỉ còn là đám cỏ khô xơ xác cùng với những dấu tích bị thiêu rụi bởi khói lửa."
"Rừng thiêng chỉ là quá khứ, hiện tại của nó mới làm người ta phải khiếp sợ. Tuyệt đối KHÔNG ĐƯỢC BÉN MẢNG TỚI!"
Ý chí của Xử Nữ bắt đầu lung lay do mâu thuẫn quá lớn. Đâu mới là sự thật? Cô không tài nào phân biệt được. Một cảm giác hoang mang tột độ dội đến khiến cơ thể cô run rẩy. Bỗng, một bàn tay ấm áp nhẹ nắm lấy bàn tay cô, tiếp thêm cho Xử Nữ lòng can đảm. Cô ngạc nhiên, quay sang nhìn thì bắt gặp khuôn mặt đang né tránh ánh mắt cô của Ma Kết, câu ta ho hắng thêm vài cái cho không khí bớt gượng gạo, cố tỏ ra bình thường nói:
"Tôi cho cậu mượn tay tôi đấy, không phải ai cũng được như vậy đâu."
Xử Nữ bĩu môi, ngoài mặt thì tỏ ra "ai cần tay cậu chứ!" nhưng trong lòng thì len lói niềm hạnh phúc nho nhỏ cho dù có biết trước được hiểm nguy sắp tới sẽ đáng sợ đến nhường nào.
Thiên Bình lặng lẽ đứng nhìn đôi người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-chien-phu-thuy/483309/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.