[Lời kể của Thiên Yết]
Sau khi rời khỏi lâu đài Manarad, Xà Phu không nói một tiếng đã đi mất biệt. Tôi hỏi vài tên thuộc hạ thì biết được mấy ngày nay anh ấy đã dọn đến căn nhà gỗ của mình ở ven sông. Như vậy chỉ còn tôi và Ma Kết ở lại biệt thự nhà Michaelson.
Suốt quãng đường từ Manarad về đến nhà, tôi ngồi trên xe không buồn nhìn mặt Ma Kết. Thỉnh thoảng anh lại quay sang nhìn tôi, mở miệng định nói gì đó nhưng lại thôi. Cuối cùng người mất kiên nhẫn lại là tôi, tôi quay sang nhìn anh uất ức nói.
- Lúc ở trong hang động, có phải anh vì lo lắng cho con bé Song Ngư kia mà không muốn uống máu nó để giải độc hay không ?
Ma Kết hơi bất ngờ trước câu hỏi của tôi, anh ngập ngừng đáp.
- Anh...ờ...
Tôi cảm thấy máu nóng dâng lên đến tận cổ.
- Đúng như em đã nghĩ ! Thì ra anh quan tâm đến con nhỏ đó hơn em. Anh thà không để nó chịu lời nguyền của ma cà rồng nguyên thủy còn hơn là cứu em có phải vậy không ?
- Thiên Yết em...em nghĩ gì vậy ? Em vốn dĩ không thể chết, còn Song Ngư thì khác. - Ma Kết cố gắng giải thích.
Tôi lắc đầu đầy thất vọng, khóe mắt chợt cay cay.
- Được lắm ! Cuối cùng anh cũng tìm được người con gái mà anh thích, anh không còn để người em gái này ở trong lòng nữa. - Nói đến đó, nước mắt của tôi tự nhiên trào ra.
Nhìn thấy tôi khóc, Ma Kết lo lắng đưa một tay lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-fanfiction-nha-tro-sieu-nhien/972210/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.