Để đánh lạc hướng dân chúng và nhũng kẻ có ý đồ xấu, Thiên Yết đã hô mây gọi gió, dán cáo thị tuyển phi tử cho Thái thượng hoàng, báo hại ông bị ba vị tổ tông kia gào thét hành hạ bên tai, cũng đành ngậm ngùi vì nhi tử mà giả bộ xem mắt. Chính vì thế, hôm nay trời vừa ló rạng, một đoàn quân vô cùng hùng hậu đã nối đuôi nhau bí mật đi ra khỏi hoàng cung thành công.
Vừa rời khỏi kinh thành đến một thị trấn nhỏ lại có sự cố lớn.
Bọn họ đều là tuấn nam mỹ nữ, vì thế thu hút khá nhiều ánh mắt của dân chúng, tuy nhiên phần lớn là chăm chăm vào Sư Tử.
Lí do ư...
"Nhìn cái gì mà nhìn? Chưa thấy mặt bị đấm bao giờ sao?"
Sư Tử phát khùng ôm lấy một bên trán sưng to như quả bưởi của mình, gào rú thất thanh. Một đám phụt ra cười âm thầm giơ ngón tay cái lên sùng bái Song Ngư- kẻ đã tạo ra vết tích oai hùng ấy. Song Ngư hừ một tiếng nghiến răng:
"Nhìn trộm bổn vương phi tắm, ngươi mới bị một cái gáo vào trán đã là may lắm rồi, còn nhăn nhó cái gì?"
Sư Tử đau khổ kêu cha gọi mẹ, vì cớ gì nương tử của mình lại càng lúc càng giống cọp mẹ thế này, chàng chẳng qua chỉ là vô tình đi nhầm phòng thôi, còn chưa có thấy gì đã phải lăn ra hôn mê. Buổi sáng thì đụng cây còn chưa có khỏi, buổi chiều lại bị đánh một quả, cái trán yêu quý của chàng sắp nát bét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-hoang-cung-nao-loan-ga-bay-cho-sua/1858553/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.