Trong vườn, Bảo Bình bi ai ngồi nhìn hai con bướm bay quanh nhau, lại liếc về phía đình xa xa kia nơi Thổ Phỉ và Thiên Bình đang vui đùa cười đùa rất tình tứ bên hồ sen, ảo não gục đầu xuống bàn. Đám người Thiên Yết yên lặng đứng từ xa, ngẩng đầu nhìn trời: bi kịch, bạn nhỏ này thất tình nên mắc chứng trầm cảm rồi...
"Bình Nhiiiiiiii~~~!!!"
"..."- Quần chúng hóa đá, lặng yên nhìn Bảo Bình đột ngột tru lên một tiếng sau đó lại nằm bẹp xuống hoàn toàn không nhúc nhích, mắt to trừng trừng nhìn về phía hai con người kia đột ngột quay sang nhìn về phía đám huynh đệ tỷ muội phía sau mình. Nghiêm trọng rồi nha...
"Yết Yết, Bảo Bảo không cắn người chứ?"
Nhân Mã núp sau lưng Thiên Yết run run hỏi. Thiên Yết thực bình tĩnh ôm nàng vào lòng, cười cười:
"Yên tâm, ta đã cho nàng uống thuốc ngừa bệnh dại."
"..."- Mọi người rơi lệ nhìn nhau, đôi này thật cực phẩm.
Một luồng gió lạnh thổi qua, trong lúc mọi người đang nhìn cặp Thiên yết và Nhân Mã, Song Ngư bất chợt run lên, thều thào không ra hơi:
"'Bảo Bảo đi về phía bên này."
Mọi người trầm mặc nhìn Bảo Bình châm rãi tiến lại gần, không tiếng động lùi lại đằng sau, Cự Giải cuống quýt kêu lên:
"Song Song, làm gì đó đi chứ?"
Song Tử lấy từ trong tay áo ra một cái lọ nhỏ, gật đầu mạnh mẽ:
"Cứ giao cho ta."
Chín cặp mắt lóe sáng mừng rỡ, dồn dập hô vang:
"Thuốc giải sầu?"
"Nếu hắn ta lại gần, các người hãy xông ra giữ chặt hắn, ta sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-hoang-cung-nao-loan-ga-bay-cho-sua/1858574/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.