- Cô đang định làm cái quái gì thế hả?!
Song Tử hơi quay người lại, không có chút giật mình hay bất ngờ nào. Cô gái đứng đó, hai tay khoanh lại trước ngực, đôi mắt nhíu lại vừa khó chịu vừa đanh đá.
- Thuỵ An.
- Cô không định thả cô ta đấy chứ!!
Vừa dứt lời, Thuỵ An bật cười một cái như thể đó là điều vui nhộn lắm. Lãnh đạm nhìn An, Song Tử hoàn toàn bình thản.
- Tôi sẽ không làm thế.
- Nhưng tôi mà không đến lúc đó, cô có lẽ đã giết chết con nhóc đó rồi nhỉ?
Đôi mắt nhìn Sư Tử của cô mở to, rồi lại nheo lại một cách khổ sở. Riêng điều này thì An nói đúng, nếu cô ta không vào, Song Tử đã bị sự tức giận điều khiển, ai biết được cô sẽ gây ra chuyện gì. Dòng máu mafia chảy trong cô, cô hoàn toàn có thể xuống tay.
- Lúc đó tôi đã mất bình tĩnh. Ba đã bảo, không được phép làm hại Sư Tử.
Trong đôi mắt đanh đá kia của Thuỵ An dâng lên sự khinh bỉ đầy tức giận. Cô đưa chân đá mạnh chiếc ghế gần đó.
- Cả ba cũng bị mù rồi!! Đứa như nó thì có chết cũng chưa hết tội!!!
Song Tử thật muốn nói, Sư Tử có tội tình gì chứ, chẳng phải tất cả đều do người khác gán ghép, đều do người khác vì một chuyện nào đó xảy đến với mình mà căm hận sao, nhưng cô không tài nào nói được. Đến lúc nghĩ lại, cô đang lo, đang đứng về phía Sư Tử sao!! Bực bội, cô bỏ ra khỏi phòng.
oOo
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-hoc-vien-danh-gia/207773/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.