Dạo gần đây, nụ cười trong sáng đáng yêu của Khương Ngư Nhân chẳng biết từ bao giờ bỗng trở nên gượng gạo không rõ lý do. Trên khuôn mặt vốn lúc nào cũng xuất hiện nét cười và sự năng nổ dường như phản phất đâu đó tia khổ sở tuyệt vọng.
Đó không chỉ là nhận xét của những ai hay chơi cùng Ngư Nhân, không chỉ là nhận xét của tập thể lớp 10-3, đó còn là nhận xét của những người có quen biết với Khương Ngư Nhân. Đương nhiên, trong đó có bao gồm cả tụi nó.
Lâm Sư Tử không ngăn được bản thân thỉnh thoảng lại quay sang nhìn Ngư Nhân. Không phải ánh mắt cảm thông thương hại, không phải ánh mắt hiếu kì, chỉ đơn giản là nhìn thôi.
"Cậu không cần thiết cứ phải bận tâm đến cô ta, Sư!"
Hai tay chống cằm một cách lơ đễnh, Đinh Xà Phu vốn kéo ghế ngồi cạnh Sư Tử chậm rãi lên tiếng, âm điệu từ trước đến sau đều bình thản như không hề liên quan đến mình. Cậu biết bạn gái vì sao cứ bận tâm về cô ta, và thực ra mà nói cũng không khiến Xà Phu quá khó chịu.
Cậu chỉ là, không thích mà thôi.
"Cậu ta trông có vẻ thẫn thờ, nhỉ?"
Song Tử điềm nhiên lên tiếng, và không hề quay sang nhìn Ngư Nhân trong khi bản thân đang nói về cô bạn.
"Có khi con nhỏ đó đang gặp quả báo gì cũng nên! Từ lần đó đến giờ cậu ta có bị kỉ luật hay gì đó tương tự đâu!"
Một thằng con trai thường ngày đầu óc lúc nào cũng suy nghĩ đơn giản đến mức dường như chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-mua-ngau-mau-nang/182777/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.