Thiên Bình
Cự Giải
4 năm sau khi trở về với xứ OZ nơi mình sinh ra và lớn lên, thế nhưng nơi này đối với một người quá là nhàm chán. Lúc nào cũng bị nhốt lại trong cung điện nguy nga tráng lệ, rảnh rỗi muốn động tay động chân vào bếp cũng liền bị ném ra bởi một lí do duy nhất "Người là công chúa cao quý, chúng tôi không thể để người đụng vào mấy cái công việc nguy hiểm thế này ". Thế đó, cho nên Thiên Bình vô cùng chán chường mà ngả lưng nằm xuống chiếc giường êm ái làm từ lông cừu ( Cừu ca ca~~~ ),ngửa mặt lên nhìn trần nhà màu kem, đăm chiêu suy nghĩ
.
- Hay là lại trốn nhỉ? - Thiên Bình lẩm bẩm, xong lại tự dưng nhìn ra lan can ban công đang mở.
Tầm mắt cô bỗng lóe lên, nhảy vọt ra ban công ngó xuống dưới xung quanh, thấy người người vẫn là đang chăm chỉ, miệt mài làm việc, rồi lại nhìn cái cây đối diện với phòng mình, một ý nghĩ liều lĩnh đã xọet qua đầu cô, và cứ thế chạy lại vào trong phòng, vặn vẹo xương xốt vài cái, lấy đà chạy một phát ra ban công, đạp lên lan can, nhảy vọt sang phía đối diện. Thế nhưng người tính không bằng trời tính, Thiên Bình chỉ cần 2 xen ti mét nữa thôi là có thể hoàn chỉnh đáp lên cành cây, và cũng chỉ vì 2 xen ti mét đó mà giờ cô chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-so-menh/10465/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.