Chap này Nơ tặng bạn TruyenWiki ! Cảm ơn tất cả các bạn đã ủng hộ cho Nơ ^^
____________________________________________________________
Trời mưa, cơn mưa Xuân nhẹ nhưng dai dẳng không dứt. Những ngọn cỏ đọng lại nước mưa, rồi trĩu nặng và rơi xuống, lấp lánh như những viên kim cương. Mưa từ lúc sáng và cứ âm ỉ đến khi trời đã tối vẫn chưa dứt. Bầu không khí ẩm thấp, lành lạnh này rất dễ làm cho người ta bị bệnh. Nhưng thực tế, nhiều người lại thích ngắm nhìn những hạt mưa đang ồ ạt rơi xuống thế gian...
Cự Giải ngồi trên khung của sổ, nhắm nhìn thành phố sáng đèn dù trời vẫn đang mưa. Bình thường, Cự Giải sẽ chui vào chăn ấm và ngủ thiếp đi thật ngon lành. Nhưng mấy hôm nay có một vài sự thay đổi. Mấy ngày nay, Cự Giải không thể ngủ ngon được... Cô bé nhớ về cái khuôn mặt khó ưa của ai đó, nụ cười đáng ghét của ai đó và cả cái nắm tay ấm áp của ai đó nữa. Cự Giải khác với những cô gái khác, cô bé không lẩn tránh những cảm xúc trong tim mình. Cự Giải chẳng qua là không nhận ra nó mà thôi. Hôm mà Cự Giải chạy ra biển, Cự Giải đã rất cô đơn. Song Tử đã xuất hiện đúng lúc Cự Giải cần người ở bên nhất, lau nước mắt cho Cự Giải và an ủi cô bé. Cự Giải vốn là một người nhạy cảm nên những điều nhỏ nhoi đó đã dễ dàng chạm vào trái tim cô nhóc. Trái tim Cự Giải rung động trước Song Tử như một sự tất nhiên. Khi người ta cô đơn nhất, họ rất dễ mủi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-song-giai-it-s-time-to-go/2606640/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.