Sáng thứ ba, khi bước vào lớp, Nhân Mã nhận ra mình là đứa trễ nhất trong lớp mặc dù đã cố gắng đi sớm thật sớm. Hôm nay, tụi con trai tụ tập lại chỗ của cậu đang chém gió bên dưới không ngớt. Nhìn thấy tụi này, cậu liền mỉm cười nhanh chân bước tới, lúc lướt qua bàn Song Ngư, vô tình mà hữu ý cậu lại nhìn thấy thoáng qua cô đang ngồi giải bài liên tục. Dường như âm thanh ồn ào xung quanh chẳng làm ảnh hưởng tới cô nữ sinh lãnh đạm này, cô viết lia viết lịa vào tập rồi bấm máy tính lạch cạch với độ tập trung rất cao. Chợt nhớ lại chuyện hôm trước, Nhân Mã liền mở lời bắt chuyện mà không thèm suy nghĩ:
-Song Ngư, vết thương ở tay đỡ rồi phải không?
Song Ngư chả buồn ngẩng đầu, chỉ lạnh nhạt đáp:
-Cám ơn.
Nhân Mã tức muốn ộc máu, trong khoảnh khắc liền nổi điên lên chỉ muốn rủa xả cô một trận cho đỡ bực. Nhưng mà thôi, không muốn làm rùm beng lên cho vỡ mặt, Nhân Mã quyết định dặn lòng không thèm quan tâm đến con bé đáng ghét này nữa, quay mặt qua sà vào đám con trai đang cười hơ hớ bên cạnh:
-A3 có học sinh mới, các mày ạ!
-Là ai, trai hay gái?-Kim Ngưu tò mò xen vào, vừa nhai bánh vừa hỏi.
-Đương nhiên là gái rồi, nếu không tao mà thèm quan tâm à!-Song Tử hừ lạnh một tiếng.-Tao đi xem thử rồi, xinh lắm tụi mày ơi, nghe nói từ quê mới chuyển lên!
-Ghê thế? Vậy mày đã hỏi tên chưa?
-Rồi!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-tieng-mua-roi/666821/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.