Thiên Bình sau khi tan học vội vàng chạy ra cổng trường, khi thấy bóng dáng cao gầy đứng dựa lưng vào tường kia, cô cắn răng bước đến.
- Cô ra muộn những năm phút rồi đấy !_ Song Tử nhíu mày, xưa nay cậu không quen đợi đứa con gái nào, chỉ có đám con gái phải đợi cậu.
- Tôi đi vệ sinh, được chưa ! _ Thiên Bình thở hồng hộc, chuông reo một cái là cô chạy ra đây luôn cậu ta còn bất bình cái gì nữa. Thôi được, cứ coi là chân cô ngắn đi nhưng sự chảnh chó không cho phép cô thừa nhận.
- Cầm lấy !_ Song Tử ném cái cặp trong tay cho cô.
- Nặng thế!! Sao tôi phải cầm, tôi đâu phải bảo mẫu của cậu_ Thiên Bình ném phịch cái cặp xuống đất không thương tiếc.
- Từ giờ cậu sẽ là osin của tôi. Nhặt cặp lên !_ Song Tử giở bản tính đại thiếu gia ra ra lệnh.
- Nực cười !_ Thiên Bình cảm thấy vô lí hết sức, cô mà phải hạ mình trước hắn ta ư ?
- Đừng quên tôi đang biết bí mật của cậu_ Song Tử ghé vào tai Thiên Bình nói nhỏ.
Thiên Bình đành ấm ức nhặt cặp lên, quân tử trả thù mười năm chưa muộn !
- Ê ! Này, Thiên Bình ! Đang làm cái gì đấyy ?_ Bạch Dương từ xa nhìn thấy Thiên Bình liền hét rõ to.
Đây chính là cố ý làm cô mất mặt giữa chốn đông người mà, con bạn khốn nạn ! Thiên Bình không dám ngoảnh đầu lại nhìn, nhanh chóng xách cặp đi theo Song Tử ngồi vào trong xe.
Bạch Dương cười hả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-ups-and-downs/2615879/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.