"Chị Thiên Bình, có lẽ bây giờ chị không muốn gặp em đúng không?"
Thiên Bình không đáp lời, bởi vì hồn cô lúc này đã đặt trọng tâm hết vào con thú bông to như người đang đứng trước mặt mình.
Đến đây thì cô cũng biết rõ cái người trong con thú này là ai rồi.
"Em biết là chị không muốn nghe mà."
Theo sau, một tiếng cười buồn vang rõ trong điện thoại, nghe đầy phiền muộn.
"Nhưng chị cũng khoan đi được chứ, chị không muốn nghe thì chị có thể xem cũng được."
Thiên Bình lúc này cả tâm và trí đều không còn bình tĩnh như ban đầu nữa."
Lúc đầu khi nghe rõ giọng nói Thiên Yết vang lên tai, ban đầu, cả nét mặt cô đều lộ vẻ đầy bất ngờ nhưng dần dần rồi chuyển sang tức giận.
Giận vì những chuyện cậu đã lừa dối cô trong suốt thời gian qua. Nhưng len lỏi sâu trong lòng vẫn có những cảm xúc bồi hồi mà khó có thể hiểu rõ được.
Sau khi nghe được lời đề nghị của Thiên Yết, tim cô đập lại càng nhanh hơn. Cô rất muốn xem, cậu sẽ làm gì tiếp theo.
Thiên Yết thấy Thiên Bình vẫn đứng yên mà không nói gì, thế là cậu liền thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn là thấy cô đã chấp thuận. Lấy tính cách của Thiên Bình thường ngày, nếu không thích là đã bỏ đi tám đời rồi.
Một lúc sau, khi không còn nghe giọng Thiên Yết nữa thì cũng là lúc con thú to trước mặt bắt đầu động đậy. Cô giờ mới để ý, ở dưới nền cát cạnh chân thú nhồi Thiên Yết lại có một xấp giấy dài được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-van-de-hoc-duong/1033619/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.