Bách Hoa Lâu hôm nay vẫn đông khách như mọi ngày, trước cổng lâu là những cô nương y phục đủ màu đang vẫy khăn tay mời khách, nhóm người dẫn đầu là XÀ PHU đã được THIÊN BÌNH hóa trang tiến về phía cổng. XÀ PHU mỉm cười với một vị cô nương nói:
- Xin cho tôi gặp mama được không?
- Xin hỏi vị công tử này gặp mama có chuyện gì? – giọng nói của vị cô nương kia nhẹ nhàng như gió, đôi mắt sắt bén tuyệt không như những nữ tử tầm thường. XÀ PHU nghĩ thầm: “Quả là Bách Hoa Lâu có khác”
- Tôi đến để bán người
Nữ tử kia nheo mắt nhìn XÀ PHU rồi nhìn tới 12 người đang đứng sau lưng y, lòng thầm nghĩ: “Đã lâu rồi không có ai bán người, có khi nào là địch nhân, xem ra phải nhờ tới mama rồi”
- Xin công tử đợi cho một chút, tiểu nữ đi gọi mama
Cô nương kia quay gót vào trong, bước đi nhẹ nhàng chứng tỏ người là một cao thủ. XÀ PHU cười nhẹ, Bách Hoa Lâu này nếu không phải muốn lật đổ ngôi vị của y, có lẽ y đã cho toàn bộ vào cung làm hộ vệ rồi. Nhưng mà, chỉ tiếc cho những tên này không biết suy nghĩ, đối đầu với y. Bọn chúng vẫn chưa biết XÀ PHU là vị hoàng đế thế nào nga.
- Ai da, công tử đây muốn bán người thật sao? Vào trong rồi nói chuyện.
Lục Nhạn trong bộ dáng một mama thứ thiệt bước ra, vẫy chiếc khăn hồng trên tay, bà ta liếc mắt qua 12 người phía sau, trong mắt hiện lên tia nghi ngờ nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-chom-sao-xuyen-khong/57382/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.