Tại dinh thự nhà họ Dương.
“Guy… Guy…”
Bella hét rống cả lên, khóc đến khan cổ, nước mắt giàn giụa khi thấy đứa em trai mình bỏ nhà ra đi. Cố gắng níu kéo giữ chân nó lại thì bị quản gia Sò ngăn lại.
Dương Gia Guy là tên thật của Hồng Quân, cái tên Quân chỉ là tên giả trong hồ sơ của cậu hiện tại, vì tránh sự truy sát của những băng đảng tổ chức xã hội đen khác, vì gia đình cậu thuộc tổ chức ngầm trăm anh thế phiệt tiếng tăm, ai cũng biết.
“Thiếu gia đi học, có phải đi đánh trận đâu mà tiểu thư lại khóc cái gì chứ. Cậu ấy chỉ là chuyển ra tự lập thôi, vì nhà xa so với trường nên cậu ấy chuyển đến khu chung cư cho gần trường. Con cứ làm như nó không về vậy.”
Ông Sò càu nhàu đủ kiểu.
“Bác nói cái gì?” Bella lớn giọng, trừng mắt nhìn ông ấy, gằn giọng: “Bác không trù ẻo thằng Guy của chúng ta… Chỉ là, bởi vì nó chưa bao giờ xa nhà lâu như vậy…”
Ông Sò thở phắt một cái, nhíu mày đáp:
“Vì con nên nói mới muốn rời khỏi cái nhà này đấy! Con bảo vệ nó quá mức cần thiết, nếu không, sao nó phải ra ngoài ở chứ?”
Ngay lập tức Bella lên tiếng phản bác lại:
“Bác nói sao chứ? Nó đi ra ngoài ở đều do bác cả đấy, ba con ở bên Trung Quốc mà biết thì thế nào đây.
Bác còn bảo nó phải can đảm và mạnh mẽ nữa… Nó vốn dĩ là cái thằng chuyên gia đánh nhau, gây chuyện đấy bác à… Không khéo lỡ có thằng nào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-gio-30-phut/206256/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.