Tại căn hộ 302.
Hiện tại, Hồng Quân vẫn đang bất tỉnh chưa có dấu hiệu tỉnh lại, làm Phương cảm thấy vô cùng lo lắng. Có lẽ do cú ngã vừa rồi cộng thêm hai lần bị kích châm điện vô người nên mới như vậy.
Lúc này Phương mới để ý thấy toàn bộ không gian căn hộ này được bài trí vô cùng đơn giản, ít đồ dùng, tông màu trắng đen tạo cảm giác hơi lạnh lẽo, đúng là đậm chất lạnh lùng trầm tính của Hồng Quân.
Và cô chợt phát hiện, ghế sofa có hai con gấu bông Brown và thỏ Cony vô cùng đáng yêu, làm Phương có chút ngạc nhiên. Khẽ lấy con thỏ Cony dòm ngó, cô mỉm cười đáp:
“Một người như cậu ta cũng thích cặp đôi gấu bông và thỏ bông sao?”
Phương bỏ thỏ bông Cony về chỗ cũ, nhìn Hồng Quân vẫn nằm bất động trên sofa mà cảm thấy có lỗi và ngượng vô cùng, sao cô lại hậu đậu như thế chứ?
Bất giác, Phương vô tình nhìn thấy cổ tay trái của Hồng Quân có rất nhiều vết sẹo ngang chằn chịt giống như cắt mạch tay tự vẫn vậy. Không biết có điều gì lại khiến cô đưa những ngón tay của mình chạm nhẹ vào những vết sẹo đó của Hồng Quân, với những điều thắc mắc: “Tay cậu ta bị sao vậy? Đã có điều gì xảy ra sao?”
Bất chợt, Quân nhăn mặt tỉnh dậy làm Phương giật mình vội thụt tay lại với vẻ lúng túng.
Vừa nhìn thấy Phương, Quân ngồi bật dậy, nhìn cô với ánh mắt không thể lạnh hơn, pha sự giận dữ sâu trong đôi mắt. Cậu gân cổ lên đáp:
“Chắc mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12-gio-30-phut/206278/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.