Sáng ngày thứ ba, sáng hôm nay tui hông có hát bằng giọng ca nhức tai của tui đâu, cũng như những ngày đi học khác, các học sinh đều đến trường bình thường nhưng đâu đó trong ngôi trường có chứa nỗi sợ hãi trong niềm vui đến trường. Thiên Yết cùng Bạch Dương rủ nhau đi lên phòng thư viện của giáo viên lấy vài cuốn sách cho thầy Xà Phu, hai người họ đi ngang qua hai cô nàng Cao Diễm, Hạ Chi thì Thiên Yết nhận thấy rằng có gì đó lạ ở hai người này, Thiên Yết kéo Bạch Dương lại rồi đứng sau bức tường gần đấy theo dõi. Ánh mắt và sắc mặt Cao Diễm trông như trải qua chuyện gì khủng khiếp lắm, Hạ Chi cầm chiếc điện thoại trên tay, run rẩy không dám nhắn tin, Chi không đợi được nữa quay sang hỏi:
-Diễm à, Vy liệu có ổn không ?
Cao Diễm ôm đầu đáp:
-Tao không biết, tao không biết gì cả, tao không phải người bỏ nó, nó không sao mà, bọn chúng đâu gϊếŧ Vy, tao không liên quan gì hết !!
-Mày bình tĩnh đi - Hạ Chi đặt tay lên vai Diễm mặc dù tay chân run cực kì - Vy không chết, chỉ là nó ngất thôi, ta cần tìm kẻ đứng sau chuyện này
-Còn ai ngoài bọn ngu đó, bọn chúng trả thù tụi mình, bọn chúng sẽ cướp đi mạng sống của chúng ta, đi với tao, báo thầy hiệu phó gấp
Cao Diễm kéo tay Hạ Chi chạy nhanh lên phòng hiệu phó để báo cáo chuyện tối qua. Thiên Yết xoa cằm suy nghĩ về câu chuyện này, làn gió mang suy nghĩ thoáng qua nhưng nó khá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/12cs-lop-truong-va-lop-12d/1114121/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.