Na Na lại hỏi: Chúng ta đang đi đâu đây? Anh muốn đến đâu?
Tôi đáp: Chúng ta tìm nơi nào đó nghỉ lại trước đã.
Na Na gật đầu, nói: Vâng, anh cứ đi tiếp đi, đến nơi thì gọi cho em nhé.
Chúng tôi đang tiến gần một thành phố, tôi vốn tưởng rằng ánh đèn phía xa kia hắt ra từ một xí nghiệp hóa chất, nhưng những cửa hàng và xe xuất hiện nhiều dần hai bên dường như báo cho tôi biết, vào đến thành phố rồi. Mặt đường từ hai làn mở rộng ra thành bốn làn xe, những bức tường hai bên đường chăng đầy biểu ngữ. Nơi này đang được bình chọn là thành phố văn minh của cả nước. Thành phố nằm đối diện với con đường quốc lộ nhưng không hề được đặt ở vị trí cửa ngõ, nó nằm về phía bên phải, trong vài cây số tiếp theo, các ngõ phố bên phải đều thông ra trục đường trung tâm, phía bên trái là những nhà máy mới mọc lên. Sau khi xe chạy qua vài con hẻm, chúng tôi dừng lại ở một bãi đất trống rất lớn, tôi bất chợt nhìn thấy một kiến trúc được thiết kế theo phong cách hoàng cung, tôi không kiềm chế được thốt lên một tiếng: Chao ôi. Đến gần hơn một chút, hóa ra là Tòa án, ánh đèn chiếu lên làm quốc huy trở nên huy hoàng, rạng rỡ. Phía bên cạnh Tòa án còn có một bóng râm khổng lồ, tôi nhìn từ xa nên không phát hiện ra ở đó có một tòa kiến trúc khác nữa, đến khi lại gần mới nhận thấy đó là toàn nhà lớn hơn Tòa án gấp mười lần, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/1988-toi-muon-noi-chuyen-voi-the-gioi/1351065/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.