Nó trở lại chỗ ngồi, Trang nhíu mày:
- Mày làm tao mất mặt quá Ly ơi.
- Tao đâu có cố ý! - Nó chỉ vào đôi giày minh họa - dây nó tuột thì sao tao biết được.
Đúng là đau đầu thật mà, nên làm gì đây. Ghét thì ghét thật, nhưng vẫn thấy có lỗi với cậu ta. Nó bỗng dưng nảy ra một ý, liền lấy chì kẻ lông mày ra, trong sự thắc mắc của Trang.
Hắn vào trong thay áo, cái áo trắng tinh giờ bẩn thế này thì chắc chắn không tẩy được, hắn ở ra và quăng xuống giỏ đồ một cách tức giận. Đúng là xui xẻo.
Nó ngó nghiêng mãi mới thấy hắn thay một chiếc áo màu xanh dương đi ra, vẻ mặt trông có vẻ hơi bực mình chút. Nó lại quay về chỗ cũ với khuôn mặt hối lỗi, Trang ngạc nhiên:
- Chà... Lần đầu tiên tao thấy mày hối lỗi vậy đó.
- Mày thôi đi - Nó khó chịu.
Trang cười mỉm, ngước lên thì thấy hắn đang bưng khay đi tới, chắc là đền cái ly capuchino của nó chứ gì. Trang ra hiệu với nó bằng cái hất cằm. Tới rồi.... tới rồi.
Hắn đặt lên bàn cốc capuchino trọn vẹn, với hình vẽ hình hoa oải hương, hơi tiếc mắt qua thì thấy nó không dám ngẩn lên nhìn mình, trên tay còn cầm tờ giấy gì đấy mà nhàu nát rồi. Hắn thấy hơi buồn cười, nhưng vẫn tỏ vẻ lạnh lùng nói:
- Chúc quý khách vui vẻ.
Ở nhà...
Linh đang ở nhà lướt Facebook thì nhận được tin nhắn từ con bạn, với lời nhắn:
Hình như là chị bà á Linh.
Cô bé liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/1m54-va-1m82/13841/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.