Hân bắt taxi về nhà, lần này thì không nhầm, không sai, cũng đã quá rõ ràng. Cô không muốn chấp nhận điều này, tại sao lại là nó, sao lại là cái đứa thua cô về nhiều mặt kia chứ? Không lẽ gu thẩm mỹ của hắn kém thế sao?
- Grrrừ... Tại sao? - Hân bỗng thét lên, bác tài tự động tái mặt .
Hôm sau đi học...
Hân đứng từ trên lầu nhìn xuống sân trường, Khang với con nhỏ kia đi học chung, nhìn cách cậu ta thoải mái trò chuyện với nó mà cô cảm thấy ghen tị. Và cô biết, hắn chưa bao giờ như thế với mình cả. Hân cuộn bàn tay thành nắm đấm rồi đi xuống cầu thang.
Hai người mới đi tới lầu hai thì thấy Hân chạy xuống, cô cười hiền:
- Ly đã lấy sổ chưa? Nếu chưa thì đi chung với mình đi.
Khang hơi đanh mặt lại khi bỗng nhiên Hân lại tỏ ra thân thiện như vậy, mọi bữa không nói thì hắn cũng tự biết cô ta không ưa gì Nấm cả. Vậy mà hôm nay...
- Ok - Nó vui vẻ nhận lời.
Cả hai liền cùng nhau đi đến phòng cờ đỏ. Thay vì giúp nó như ngay ý đầu thì Hân bỗng nhiên khóa cửa lại, Ly thấy thế thì trố mắt lên ngạc nhiên. Hân khoanh tay, nhẹ bước lại:
- Nói thật đi, cậu với Khang là gì của nhau?
- Chỉ là bạn bình thường - Nó cười và tiếp tục sắp xếp các quyển sổ.
Nó thừa biết, nếu mình nói thật thì chắc chắn Hân sẽ hụt hẫng lắm, nếu nặng không may cậu ấy sock đến ngất xỉu thì sao? Tốt hơn hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/1m54-va-1m82/13874/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.