Mọi người bây giờ mới vỡ lẽ ra người đàn ông quyền lực đó là ai. Ông ta nhìn cả đám một lúc rồi hít hơi hỏi câu giống hệt Nhã, lại một lần Ly cảm giác như bị đưa lên bàn cân so sánh với Hân. Hừm…
– Là con ạ – Nó cúi đầu cười thân thiện
– Hừm… Nhìn rất giống bạn của thằng Đoàn.
– Vâng, Cháu là con gái của mẹ Tú với…
– Ha ha ha – Ông ta cười lớn cắt lời nó – Ra là Tú với Lâm, ta đợi ngày con về đây lâu lắm rồi. Cứ bảo là nhà bên đấy có con gái trạc tuổi thằng Khang, vậy là lời hứa với ông bạn già cũng được thực hiện.
Trong khi cả đám ngây người không hiểu chuyện thì ông đứng dậy đi đến chiếc bài làm việc, lấy ra một chiếc hộp gỗ nhỏ đưa cho Khang. Nhìn vẻ ngoài cũ kĩ lại được khắc chữ ” HỈ ” bằng tiếng trung thì cũng thấy hơi tò mò. Vừa mở ra thì thấy bên trong là một cặp nhẫn làm bằng ngọc bích xanh, có vẻ là đồ đắt tiền. Hắn bèn hỏi:
– Cái này là cái gì vậy ạ?
– Nhìn mà không biết à? Nhẫn đấy. – Ông lại đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ – Năm xưa ta và ông nội con hứa nhau sẽ làm người nhà, ai ngờ lại sinh ra Lâm với Đoàn. Trong chiến dịch Huế – Đà Nẵng năm đó, ông nội con tử trận, giây phút cuối vẫn trăn trối được là thông gia của nhau – Nói đến đây, khóe mắt ông cay xè. Không muốn bọn thiếu niên thấy vẻ yếu đuối của khuôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/1m54-va-1m82/13898/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.