#4. Lây nhiễm…
Mùa hè nắng nóng như đổ lửa, mặt trời chói chang ngự trị trên cao.
Giữa trưa ngày hôm sau, nắng trời ra sức nung nóng mặt đường cái đến độ muốn chảy nhựa.
Họ đã đi đến vùng ngoại thành của thành phố S.
“Chuyện gì thế này?” – Trương Dân vừa tháo kính râm vừa lẩm bẩm nói.
Trước mặt là cổng trạm thu phí tiêu điều xơ xác, Trương Dân bước xuống xe, có không ít người trong trạm thu phí vội lao ra, còn không ngừng hò hét, ngó như thể muốn ào tới cướp xe vậy. Trương Dân ra quyết định chớp nhoáng, ngồi trở vào xe, xoay mạnh vô lăng rời khỏi đoạn đường cao tốc.
“Anh Vương, alo, anh có nghe gì không?” – Trương Dân đeo tai nghe vào, sốt sắng nói – “Dạ, bọn em sắp đến nơi rồi, còn khoảng hai mươi phút chạy xe nữa. Được, không thành vấn đề, chị dâu với tiểu San đâu rồi?”
Quyết Minh ngó chăm chăm vào đám người đang ào tới ngoài kia, Trương Dân vừa nhảy vào xe thì đám người phía đối diện lập tức dừng lại, đứng từ xa trông tới.
“Bác ấy ở đâu?” – Quyết Minh hỏi.
Trương Dân không thèm để ý xung quanh, lái xe thẳng đến địa điểm đã hẹn trước trong điện thoại, đáp lời: “Bác không có ở nhà, lát nữa chắc sẽ hơi chật một chút, nhóc cưng, con ra ghế sau ngồi nhé.”
Quyết Minh gật đầu tỏ vẻ hiểu chuyện, Trương Dân dừng xe tại một bãi đậu xe dưới dãy nhà hai tầng, nhìn trái nhìn phải, không phát hiện một ai.
Những tán cây ven đường xác xơ ủ rủ, trên các giao lộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/2013/442005/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.