Diệp Tiểu Tịch chạy thẳng về phòng thay đồ. Từ Văn Văn vẫn chờ cô ở đó, thấy cô chạy về thì giật mình hỏi:
- Sao thế này? Tiểu Tịch, quần áo đâu?
Cô không rảnh để trả lời bạn mình, mà vội vàng lấy quần áo của mình trong ngăn tủ rồi chạy vào phòng ngăn để thay ra.
- Tiểu Tịch, rốt cuộc là có chuyện gì? Cái áo cậu khoác kia là của ai?
Từ Văn Văn nóng ruột:
- Có phải cậu bị ai ăn hiếp không?
- … Văn Văn, mình không sao.
Diệp Tiểu Tịch buồn bực:
- Cái váy mình mặc tự nhiên bị hỏng, có người cho mình mượn cái áo khoác choàng tạm ấy mà.
Có điều tí nữa thì cô bị tên đó sàm sỡ luôn thôi.
Diệp Tiểu Tịch không muốn khiến Từ Văn Văn lo lắng, thế nhưng cứ nuốt bồ hòn thế thì cô chẳng cam tâm chút nào.
- Có chuyện đó nữa cơ á?
Từ Văn Văn giật mình:
- May mà cậu gặp được người tốt.
- Anh ta mà tốt cái nỗi gì?
Diệp Tiểu Tịch bực cả mình.
- Người ta giúp cậu còn không tốt nữa à? Đừng bảo là tên giúp cậu còn có ý đồ xấu với cậu nhé?
Từ Văn Văn vội hỏi.
- …
Diệp Tiểu Tịch không biết phải trả lời thế nào nữa.
Đúng là Long Mộ Thần giả mạo kia giúp cô thật, còn về chuyện anh ta có ý đồ xấu với cô hay không… bây giờ cô ngẫm lại thì thấy không giống lắm.
Bởi vì khi Diệp Tiểu Tịch đối mặt với anh ta thì hoàn toàn chẳng có chút sức kháng cự nào. Lúc ấy cô mặc có mỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/365-cach-cung-chieu-vo-yeu/2445188/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.