Nhưng suy nghĩ hôn loạn khiến cho đầu cô choáng váng.
Dư âm của loại thuốc xịt đó chưa hết.- Các người là ai….
Cô khẽ lầm bẩm, toàn thân run rẩy khi đứng trước mặt cô là đám người lúc nãy.
Cô lấy hết sức đứng dậy nhưng không được khitoàn thân dang bị trói chặt.- Bình tĩnh đã nào.
Việc gì phải hung hăng thế.
Một giọng nói khàn đặc vang lên từ một gã râu ria trước mặt, một gã ghê tởm.- Tại sao các người bắt tôi.
Muốn tiền đúng không? Cô lạnh lùng hỏi- Coi nào.
Bọn anh đâu cần tiền đâu.
Trông cô em xinh tươi quá nên muốn vui vẻ với em chút thôi mà.
Hắn ta tiến lại vuốt ve má của cô, bang tay của hắn thô ráp chạm tới đâu là mặt của cô như muốn xước ra tới đó.- Đừng lằng nhằng.
Các người muốn bao nhiêu cứ nói.
Đừng có đụng bàn tay gớm ghiếc đó vào người của tôi.- Bốp……… Một cú tát như trời giáng vào mặt khiến cho cả người Viên Minh bị đổ rầm xuống.- Đừng vội.
đợi người tới đã rồi làm sau………… Một gã tiến tới ngăn hắn lại- Tiền hả? Bàn tay gớm ghiếc hả? Để rồi coi.
Chỉ lát nữa thôi anh đây sẽ cho em biết thế nào là khoái lạc của nhân gian.
Hắn nói xong cả đám cười lên một cách man rợ.
Những tiếng cười của những con thú vật không coi ai ra gì.
Viên Minh khẽ run rẩy.Đợi người tới là ai? Có người đứng sau thuê những gã này để bắt mình ư?Một bóng người từ trong bóng tối bước ra và đứng trước mặt, Viên Minh cố gắng ngẩng đầu nhìn người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/5-lan/1436461/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.