Cô cau mày, đi tới trước mặt Lục Khải Vũ: “Ông xã à, vừa rồi anh đã đi đâu vậy.”
Khi Lục Khải Vũ thấy cô còn nguyên vẹn khỏe mạnh xuất hiện trước mặt mình, vẻ mặt anh cuối cùng cũng địu đi một chút.
Anh đưa tay kéo cô vào lòng mình: “Bà xã à, anh xin lỗi, anh vừa đi ra ngoài nghe một cuộc điện thoại.
Em không sao chứ?”
“Em không sao, em chỉ là không cẩn thận làm rách quần áo, nhưng đàn anh đã mời người đến giúp em xử lý xong xuôi rồi” Nói rồi cô chỉ vào chỗ thất lưng của chiếc váy dạ hội và giải thích.
Long Anh Vũ đứng dậy, đi tới trước mặt bọn họ, trên mặt nở nụ cười nho nhã dịu dàng: “Hân Hy, chỉ là việc nhỏ nhặt thôi.
Chúng ta là bạn tốt, là thanh mai trúc mã từ nhỏ, chuyện nhỏ này đáng là gì đâu.”
Anh ta cố ý nhấn mạnh bốn chữ thanh mai trúc mã, nhìn về phía Lục Khải Vũ, ánh mắt có chút khiêu khích.
Khóe miệng Lục Khải Vũ khế nhếch lên, hờ hững liếc nhìn anh ta một cái: “Đã như vậy, tôi thay mặt Hân Hy cảm ơn anh.
Đàn anh thật không hổ danh là người nhà họ Mộ, chỉ là đi dự tiệc mà thôi, còn mang theo cả một nhà thiết kế trang phục.
Những người không biết còn tưởng rằng, đàn anh sớm đã biết quần áo của Hân Hy sẽ bị rách.
“
Long Anh Vũ nghe được sự ám chỉ trong giọng điệu của anh cũng không tức giận, chỉ mỉm cười nhìn Mạc Hân Hy: “Hân Hy, là một nhà thiết kế nội thất có tiếng ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1239907/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.