Mạc Hân Hy đứng trước cửa sổ, nhìn thấy xe của Lý Duy Lộc chậm rãi rẽ vào cổng chính phía dưới lầu, khỏe miệng nhếch lên một nụ cười.
Chồng à.” Cô nhẹ nhàng gọi Lục Khải Vũ
“Sao thế?” Lư Giai Y lập tức đi tới bên cạnh cô.
“Có thể gọi điện cho Lâu Văn Vũ để chuẩn bị chứng cứ phạm tội của Diệp Lan Chi. Lần này em sẽ không bỏ qua cho cô ta đâu.” Đôi mắt cô kiên quyết lộ ra một chút hận thù.
“Được rồi, anh sẽ gọi cho Lâu Văn Vũ ngay!” Lục Khải Vũ lấy điện thoại ra, không chút do dự bước ra ngoài.
Lần này đều do anh, nếu như không phải do anh cứ e ngại tình anh em với Khải Dã mà không chịu tổng Diệp Lan Chi vào tù sớm thì bây giờ đã không có chuyện phiền phức thế này.
Sau khi cảnh sát thẩm vấn Diệp Lan Chi, họ đến chỗ Mạc Hân Hy: “Chào cô, đối phương cáo buộc cô cố ý đẩy cô ta, khiến cho cô ta bị ngã ở bậc thang nên dẫn đến việc sẩy thai, cô có muốn nói gì không?”
Mạc Hân Hy ngẩng đầu nhìn người cảnh sát trước mặt, vẻ mặt bình tĩnh: “Đồng chí cảnh sát, hiện giờ có một nhân chứng quan trọng. Tôi hy vọng anh có thể hỏi cô ấy về tình huống cụ thể.
“Nhân chứng, ai thế?” Cảnh sát kinh ngạc.
“Đó là y tá vừa cho bọn họ xem hình ảnh của thai nhi, Lưu Tuyết. Tôi nghi ngờ cô ta có vấn đề!”
Cảnh sát nhanh chóng cử người đi tìm nhưng người trong bệnh viện nói rằng đột nhiên Lưu Tuyết có việc gấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1240205/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.