Lý Duy Lộc vội vàng cười trừ nói: “Anh tức giận rồi sao? Tôi chỉ đùa thôi mà”
“Hân Hy là vợ của tôi.” Lục Khải Vũ bá đạo tuyên bố chủ quyền của mình.
Lý Duy Lộc cạn lời trợn tròn đôi mắt, vỗ tay anh nói: “Chỉ là một lời nói đùa mà thôi, tôi không có một chút hứng thú với vợ của anh đâu, mau buông tay đi.”
Nghe được lời anh ấy nói, Lục Khải Vũ có chút không cam lòng mà buông tay anh ấy ra: “Anh tìm người chuyên môn giám định lại đi, rồi lập một bản báo cáo phân tích ra cho tôi.”
Lý Duy Lộc nói với vẻ mặt khó hiểu: “Không phải, ai đã cho anh bức ảnh này, có truyền thông muốn dùng cái này đi bắt chẹt anh sao?”
Nghĩ đến hai đứa con trai tuyệt đỉnh tài giỏi của mình, Lục Khải Vũ ngao ngán thở dài: “Sáng nay Long Bách và Long Thiên đưa tới
Lý Duy Lộc lập tức kinh ngạc mở to hai mắt, sau đó cẩn thận lui về phía sau mấy bước, cuối cùng không nhịn được hả hê bật cười thành tiếng.
“Hai thằng nhóc đó dùng những tấm hình này để uy hiếp ông bố già này à? Ha ha ha.”
Một người uy chấn trong giới kinh doanh và đại sát tử phương như Lục Khải Vũ, thế mà lại bị chính con trai ruột của mình uy hiếp, đây hẳn là trò đùa hài hước nhất mà Lý Duy Lộc anh ấy nghe được.
Nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng của Lục Khải Vũ chỉ biết phải cam chịu, trong lòng anh ấy lại cảm thấy thật sảng khoái.
“Lý Duy Lộc, nếu như anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1240282/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.