Dịch: Nguyễn Hạ Lan
'BÁC SĨ KIỀU RẤT GIỮ LỜI. VÀO ĐI!'
***
Cúp máy, quay sang thoáng nhìn Quan Công, Kiều Mộ đưa tay che miệng ho mấy tiếng, khàn giọng: "Chắc Hoàng Viện vẫn chưa tỉnh. Đợi con bé dậy, anh nói với nó tôi có việc gấp phải về Lâm Châu, tuần sau lúc nào rảnh tôi nhất định sẽ qua với con bé!"
Quan Công gật đầu, đè nén nỗi chua xót trong lòng: "Anh Trì nổi tiếng là mèo chín mạng trong Cục bọn tôi. Anh ấy sẽ ổn thôi! Chị hãy tin tôi!"
Kiều Mộ vẫy vẫy tay, cất bước đi lấy xe.
Tối qua, tâm trạng ông nội thấp thỏm, mất ngủ cả đêm. Trời chưa sáng ông đã chạy sang tìm ông nội Hứa, bảo ông ấy xem một quẻ cho Tiêu Trì. Ông nội Hứa bảo quẻ 'đại hung'. Ông nội Kiều kích động suýt nghẹn thở, chị cả và chị hai không an tâm, bảo Kiều Mộ về Lâm Châu ngay.
Tuy ngoài miệng ông nói Tiêu Trì hãy thông cảm cho mình, thực ra thâm tâm ông còn thích anh hơn cả cô.
Bố mẹ mất đã nhiều năm, cô và Kiều Huy học hành ở bên ngoài. Anh Kiều Huy học thẳng lên tiến sĩ, chỉ nghỉ đông mới về. Tốt nghiệp xong, cô ra nước ngoài luôn. Mấy năm nay, nhà cũng chẳng giống nhà. Cũng là nhờ Tiêu Trì bớt thời gian đến bầu bạn với ông.
Đúng ra, cô nên cảm ơn Tiêu Trì, cảm ơn anh đã thay cô và Kiều Huy ở bên ông.
Lái xe rời khỏi viện điều dưỡng, Kiều Mộ hít một hơi thật sâu, đeo tai nghe gọi điện thoại cho Tiêu Trì. Chẳng lần nào kết nối được,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/9527/2333429/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.